12 thánh ca trong CD “Khi Chúa Dừng Chân” không do tình cờ ngẫu nhiên, nhưng là những lựa chọn có chủ ý. Bên sau lời ca, tiếng nhạc là những câu chuyện, sứ điệp mà Đan Hà muốn gởi đến người nghe. Nếu lời ca, tiêng hát trong CD này chuyên chở được ước nguyện tạo cơ duyên cho người nghe cảm nhận được sự thân thương, vỗ về, phấn khởi thì nó đã làm trọn được thiên chức Khi Chúa Dừng Chân giao phó sứ mạng này cho Đan Hà.
Đặc điểm:
|
BÔNG HỒNG CHO VĨNH-PHÚC
Trong thế-kỷ 20, Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam đã xuất-bản nhiều bài hát ca-ngợi Thiên-Chúa, phần lớn là những bài dịch từ Thánh-ca Quốc-tế. Cuốn bài hát đầu-tiên mang tên Thơ-Thánh, được in và phổ-biến khoảng giữa thập kỷ 1910 do cố Giáo-sĩ William C. Cadman chủ biên với sự hợp-tác của một số quý-vị Mục-sư nay đã về với Chúa. Rất tiếc là cuốn Thơ-Thánh nói trên đã không ghi tên một vị nào đã đóng-góp trong việc dịch ra lời ca tiếng Việt.
Khoảng 1950, vì nhu-cầu phát-triển Hội-Thánh, cố Giáo-sĩ John D. Olsen đã cùng quý-vị cố Mục-sư Lê Văn Thái, cố Mục-sư Phan Ðình-Liệu, cố Mục-sư Vũ Văn Cư, cố Mục-sư Ông Văn Huyên, Mục-sư Nguyễn Văn Vạn v.v... nhuận-chánh một số bài trong Thơ-Thánh, và quyển Thánh-Ca đầu-tiên ra đời, gồm khoảng 500 bài hát.
Nhiều người đã âm-thầm dịch lời ca Việt-Nam cho những bài Thánh-Ca và đóng-góp công sức làm phong-phú kho-tàng Thánh-Ca Việt-nam, _ âm-thầm vì tên tuổi họ không được ghi trên bài hát như người ta thường ghi phía dưới bên phải của tựa-đề bài hát_. Một trong những tên tuổi đó mà người viết muốn đề-cập đến trong bài này là Vĩnh-Phúc, một người đã dịch và viết rất nhiều Thánh-Ca rất được yêu-mến và được ca-hát tôn-vinh Chúa trong các Hội-Thánh. Xin nói thêm là chúng tôi không có mục-đich đề-cao một cá-nhân nào, nhưng chỉ muốn nói lên sự đóng-góp âm-thầm và khiêm-nhượng của những người dịch và viết ca-khúc, trong đó có Vĩnh-Phúc.
Vĩnh-Phúc là ái-nữ của cụ Mục-sư Lưu Văn Mão. Những năm trong thập-niên 1960, Vĩnh-Phúc bắt-đầu viết lời ca cho một số ca-khúc của cố Nhạc-sĩ Hoàng-Trọng. Những năm ấy, trên đất nước chúng ta rền vang tiếng bom-đạn, nhưng Vĩnh-Phúc làm cho cả Việt-Nam xao-xuyến với những ca-khúc trữ-tình như: Một Thuở Yêu Ðàn, Ngàn Thu Áo Tím, Tôi Vẫn Yêu Hoa Màu Tím, Tìm Một Ánh Sao, Hai Phương Trời Cách-Biệt, Tình Thơ-Mộng, Nhặt Lá Vàng v.v...
Một nhạc-khúc viết xong rồi nếu chỉ để đó hoặc xếp vào ngăn tủ thì không ai biết đến, nhưng Vĩnh-Phúc đã làm công-việc viết lời ca mà rất nhiều người viết nhạc-khúc không làm nổi, nói một cách khác, Vĩnh-Phúc đã “chắp cánh cho nhạc bay lên” bằng những lời ca trữ-tình, trau-chuốt của mình. Trong tâm-hồn người thưởng-ngoạn, ai đã chẳng từng hơn một lần rung-động đến ngậm-ngùi khi nghe Thái-Thanh nức-nở :
Một bóng áo tím buồn ngẩn-ngơ
Bước trong chiều gió mưa
Khóc thương hình bóng xưa...
Ngàn thu mưa rơi trên áo em màu tím,
Ngàn thu đau-thương vương áo em màu tím,
Nhuộm tím những chuỗi ngày vắng nhau,
Tháng năm còn lướt mau,
Biết bao giờ thấy nhau… !
Trong lãnh-vực Thánh-Ca, Vĩnh-Phúc đã dịch và viết lời ca cho hàng trăm ca-khúc, những bài hát đã được in trong Thánh-Ca (Giáo-Hạt Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam xuất-bản), Phúc-Âm Ca (in tại Hong-Kong), Thánh-Ca Tôn-Vinh Ðức Chúa Trời (Hội-Thánh Báp-tit Việt-Nam, Cơ-Quan Truyền-Giáo Quốc-Nội, SBC, Atlanta, GA xuất-bản). Rất tiếc là một số ca-khúc khi in ra người ta đã không để tên người viết lời ca. Vĩnh-Phúc cũng đã viết và dịch nhiều ca-khúc Giáng-sinh. Bài hát được nhiều người ưa-thích hát trong dịp Lễ Giáng-sinh là bài hát có những câu: “Ðêm xuống êm-đềm, Chuông Thánh vang-rền, Lướt lướt êm qua bao miền...” viết theo nhạc điệu “Silent Night, Holy Night”. Riêng với người viết bài này, ca-khúc ấy xứng-đáng được liệt vào những bài Thánh-Ca Giáng-sinh có lời Việt hay nhất, xúc-động nhất. Trong những ngày tháng lao-tù, khi bị lưu-đày ra vùng rừng núi Hoàng-Liên-Sơn miền Bắc Việt-Nam, một đêm Giáng-sinh nọ, khi ngồi trong bóng tối ngục-tù, người viết bài này đã hát:
Năm tháng qua dần, ai có hay rằng
Ðã có lần Chúa xuống trần
Thương ta Chúa đến xóa bao vết thương lòng
Cho ta sống trong vui-tươi với hy-vọng
Ôi, ơn Chúa ru lòng êm-ấm
Giữa khi cuộc thế đang xoay-vần.
Bài hát đã đem lại cho tâm-hồn người hát một niềm hy-vọng và an-ủi vô-cùng, nhưng cũng vô-cùng xúc-động, lệ tuôn-tràn, nghẹn-ngào không hát tiếp được nữa. Người viết xin bày-tỏ lòng biết ơn Chúa đã ban cho Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam một Vĩnh-Phúc với những bài hát thật dễ-thương và dễ cảm-động, an-ủi lòng người trong lúc khốn-cùng. Chúng tôi được biết Vĩnh-Phúc là một người rất khiêm-tốn, không muốn người ta đề-cao mình, nhưng với những đóng-góp phong-phú và đầy phẩm-chất cao-quý của Vĩnh-Phúc trong kho-tàng Thánh-Ca Việt-Nam, người viết muốn, _nhân-dịp sinh-nhật Vĩnh-Phúc_ thân-mến tặng Vĩnh-Phúc, không phải chỉ một bông hồng, mà là rất nhiều bông hồng tươi-thắm...
Vũ Đức Nghiêm
Trong thế-kỷ 20, Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam đã xuất-bản nhiều bài hát ca-ngợi Thiên-Chúa, phần lớn là những bài dịch từ Thánh-ca Quốc-tế. Cuốn bài hát đầu-tiên mang tên Thơ-Thánh, được in và phổ-biến khoảng giữa thập kỷ 1910 do cố Giáo-sĩ William C. Cadman chủ biên với sự hợp-tác của một số quý-vị Mục-sư nay đã về với Chúa. Rất tiếc là cuốn Thơ-Thánh nói trên đã không ghi tên một vị nào đã đóng-góp trong việc dịch ra lời ca tiếng Việt.
Khoảng 1950, vì nhu-cầu phát-triển Hội-Thánh, cố Giáo-sĩ John D. Olsen đã cùng quý-vị cố Mục-sư Lê Văn Thái, cố Mục-sư Phan Ðình-Liệu, cố Mục-sư Vũ Văn Cư, cố Mục-sư Ông Văn Huyên, Mục-sư Nguyễn Văn Vạn v.v... nhuận-chánh một số bài trong Thơ-Thánh, và quyển Thánh-Ca đầu-tiên ra đời, gồm khoảng 500 bài hát.
Nhiều người đã âm-thầm dịch lời ca Việt-Nam cho những bài Thánh-Ca và đóng-góp công sức làm phong-phú kho-tàng Thánh-Ca Việt-nam, _ âm-thầm vì tên tuổi họ không được ghi trên bài hát như người ta thường ghi phía dưới bên phải của tựa-đề bài hát_. Một trong những tên tuổi đó mà người viết muốn đề-cập đến trong bài này là Vĩnh-Phúc, một người đã dịch và viết rất nhiều Thánh-Ca rất được yêu-mến và được ca-hát tôn-vinh Chúa trong các Hội-Thánh. Xin nói thêm là chúng tôi không có mục-đich đề-cao một cá-nhân nào, nhưng chỉ muốn nói lên sự đóng-góp âm-thầm và khiêm-nhượng của những người dịch và viết ca-khúc, trong đó có Vĩnh-Phúc.
Vĩnh-Phúc là ái-nữ của cụ Mục-sư Lưu Văn Mão. Những năm trong thập-niên 1960, Vĩnh-Phúc bắt-đầu viết lời ca cho một số ca-khúc của cố Nhạc-sĩ Hoàng-Trọng. Những năm ấy, trên đất nước chúng ta rền vang tiếng bom-đạn, nhưng Vĩnh-Phúc làm cho cả Việt-Nam xao-xuyến với những ca-khúc trữ-tình như: Một Thuở Yêu Ðàn, Ngàn Thu Áo Tím, Tôi Vẫn Yêu Hoa Màu Tím, Tìm Một Ánh Sao, Hai Phương Trời Cách-Biệt, Tình Thơ-Mộng, Nhặt Lá Vàng v.v...
Một nhạc-khúc viết xong rồi nếu chỉ để đó hoặc xếp vào ngăn tủ thì không ai biết đến, nhưng Vĩnh-Phúc đã làm công-việc viết lời ca mà rất nhiều người viết nhạc-khúc không làm nổi, nói một cách khác, Vĩnh-Phúc đã “chắp cánh cho nhạc bay lên” bằng những lời ca trữ-tình, trau-chuốt của mình. Trong tâm-hồn người thưởng-ngoạn, ai đã chẳng từng hơn một lần rung-động đến ngậm-ngùi khi nghe Thái-Thanh nức-nở :
Một bóng áo tím buồn ngẩn-ngơ
Bước trong chiều gió mưa
Khóc thương hình bóng xưa...
Ngàn thu mưa rơi trên áo em màu tím,
Ngàn thu đau-thương vương áo em màu tím,
Nhuộm tím những chuỗi ngày vắng nhau,
Tháng năm còn lướt mau,
Biết bao giờ thấy nhau… !
Trong lãnh-vực Thánh-Ca, Vĩnh-Phúc đã dịch và viết lời ca cho hàng trăm ca-khúc, những bài hát đã được in trong Thánh-Ca (Giáo-Hạt Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam xuất-bản), Phúc-Âm Ca (in tại Hong-Kong), Thánh-Ca Tôn-Vinh Ðức Chúa Trời (Hội-Thánh Báp-tit Việt-Nam, Cơ-Quan Truyền-Giáo Quốc-Nội, SBC, Atlanta, GA xuất-bản). Rất tiếc là một số ca-khúc khi in ra người ta đã không để tên người viết lời ca. Vĩnh-Phúc cũng đã viết và dịch nhiều ca-khúc Giáng-sinh. Bài hát được nhiều người ưa-thích hát trong dịp Lễ Giáng-sinh là bài hát có những câu: “Ðêm xuống êm-đềm, Chuông Thánh vang-rền, Lướt lướt êm qua bao miền...” viết theo nhạc điệu “Silent Night, Holy Night”. Riêng với người viết bài này, ca-khúc ấy xứng-đáng được liệt vào những bài Thánh-Ca Giáng-sinh có lời Việt hay nhất, xúc-động nhất. Trong những ngày tháng lao-tù, khi bị lưu-đày ra vùng rừng núi Hoàng-Liên-Sơn miền Bắc Việt-Nam, một đêm Giáng-sinh nọ, khi ngồi trong bóng tối ngục-tù, người viết bài này đã hát:
Năm tháng qua dần, ai có hay rằng
Ðã có lần Chúa xuống trần
Thương ta Chúa đến xóa bao vết thương lòng
Cho ta sống trong vui-tươi với hy-vọng
Ôi, ơn Chúa ru lòng êm-ấm
Giữa khi cuộc thế đang xoay-vần.
Bài hát đã đem lại cho tâm-hồn người hát một niềm hy-vọng và an-ủi vô-cùng, nhưng cũng vô-cùng xúc-động, lệ tuôn-tràn, nghẹn-ngào không hát tiếp được nữa. Người viết xin bày-tỏ lòng biết ơn Chúa đã ban cho Hội-Thánh Tin-Lành Việt-Nam một Vĩnh-Phúc với những bài hát thật dễ-thương và dễ cảm-động, an-ủi lòng người trong lúc khốn-cùng. Chúng tôi được biết Vĩnh-Phúc là một người rất khiêm-tốn, không muốn người ta đề-cao mình, nhưng với những đóng-góp phong-phú và đầy phẩm-chất cao-quý của Vĩnh-Phúc trong kho-tàng Thánh-Ca Việt-Nam, người viết muốn, _nhân-dịp sinh-nhật Vĩnh-Phúc_ thân-mến tặng Vĩnh-Phúc, không phải chỉ một bông hồng, mà là rất nhiều bông hồng tươi-thắm...
Vũ Đức Nghiêm